ĐOÀN VĂN NGHIÊU

VỀ THĂM BẾN HẢI CỬA TÙNG


 

Nhịp cầu mảnh mai trầm mặc
Buồn vui sóng vỗ cửa Tùng
Hiền Lương ơi! Chẳng thể nào quên những năm tháng hào hùng
Cha mẹ ngóng con, vợ chờ chồng
Sông quặn đau phân đôi bờ chiến tuyến.
*
Câu hò nhớ thương níu mái chèo lưu luyến
Đêm tiễn không trăng
Nghẹn một lời thề
Sâu nặng niềm tin chung thủy hẹn ngày về
Đau đứt ruột giữa hai tầm đại bác.
*
Sông chẳng xanh hơn
Lời ca chưa thể hát
Máu chảy, xương tan sao hòa được cung đàn
Tím những chiều ngóng chuyến đò ngang
Thấy ngoài ấy mưa bom, trong này pháo giội.
*
Nhịp cầu gồng lên, mà bến bờ chưa thể nối
Bao xương xáo, thịt nhồi dòng có lúc ngừng trôi
Nước mắt tuôn rơi
Khói lửa ngút đất trời
Vẫn canh cánh bên lòng Hiền Lương ơi! Hẹn về, xin đợi.
*
Bến Hải bây giờ lắng đọng buồn vui
Qua năm tháng Hiền Lương đã mấy lần bắc lại
Ai đợi, ai về, ai người xa mãi
Kẻ trong, đàng ngoài giờ tay bắt mặt vui
Xuôi dưới ấy cửa Tùng sóng dào dạt mãi không thôi.
*
Cửa Tùng, 30.04.2010

Được bạn: HB 09.05.2010 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "VỀ THĂM BẾN HẢI CỬA TÙNG"